Chuyện rằng ngày xửa ngày xưa
Ở bên cái nước ăn dừa bằng răng
Mùa đông tuyết phủ, núi băng
Có bà hoàng hậu (đồn rằng: Rất gian )
Mài xương lợn làm que đan
Hì hục móc khố… mỏng tang cho chồng
Sơ ý kim chọc vào hông
Máu chảy xối xả thành dòng, rất ghê
Đầy tớ rầm rập đổ về
Bông băng dán kín, thuốc tê tiêm liền
Nhưng tối nó nhức liên miên
Vắt chân lên trán, bà liền ước ao
Lạy trời, lạy đất làm sao
Có cô con gái môi đào như… hông
Tóc đen như thể dòng sông
"Tô lịch - vô địch" ở hông bên nhà
Thế rồi, tất yếu có bầu
Hôm ra sản phẩm, mở chầu khao luôn
…
Đẻ rồi Hậu cũng đi luôn
Vua buồn tuyển gấp 1 bà vợ hai
Bà này gốc ở Hàng Gai
Tuổi trẻ dại dột theo giai Hàng Gà
Xuân đi, hè lại, thu qua
Ăn may một phát thành bà hoàng luôn
Chuyện đời bánh đúc có xương
Trời vừa mới lúc tinh hôm
Gọi ngay một chú xe ôm dặn dò:
"Mày đưa con Tuyết lên đò
Mang qua biên giới bán cho mẹ mìn "
…
Đến gần biên giới Việt Lào
Thế nào để Tuyết trốn vào rừng cây
"Nhà này là của ai đây ?
Ghế con 7 chiếc bày ngay giữa nhà
Trên mâm có 7 quả cà
Bát, đũa, thìa, cốc cũng là 7 luôn "
Tuyết ta ở lại đấy luôn
Là nhà của 7 chú lùn xa xa
Chợt hoàng hậu bỗng nhớ ra
Gương thần soi hỏi cho ra tỏ tường
" Ê ku! Ngự ở trên tường
Thế gian ai đẹp được dường như ta"
Gương thần thè vội lưỡi ra
"Ngày xưa chỉ có nhất bà mà thôi
Bây giờ thì đã khác rồi
Có nàng Bạch Tuyết mồ côi béo tròn
Nàng ta ở khuất núi non
Tại nhà của bảy chú lùn xa xa"
Hoàng hậu mặt mũi đỏ gay,
Hóa ra bà cụ ở ngay bên đường
"Bà ơi! thời buổi nhiễu nhương
Chiều chiều các chú ở phường vẫn qua
Nhắc đi dặn lại các nhà
Thời buổi bão giá rất là lung tung
Trông bà bị gậy lùng thùng
Nên mới suỵt chó, bà đừng giận con"
“Ta đây là lão bán buôn
Táo ta trồng ở ngay luôn vườn nhà
Chỉ bón nước với phân gà
Quả táo ngon ngọt nhiều nhà ước ao
Ta còn khuyến mại thẻ cào
Một sim điện thoại thuê bao trả dần”
Bạch xơi xong, chẳng bao lâu
Lăn quay trước ngõ... mắt nâu môi trầm
Lần này trúng độc rất thâm
Thế nên bảy chú âm thầm ma chay
Tin đồn dậy tiếng xa bay
Có chàng hoàng tử đi qua chốn này
Tương phùng rồng lại gặp mây
Lợn sề thích cám, người may gặp người
Phong tư tài mạo tót vời
Vai năm tấc rộng, thân mười thước cao
Tay phải thì xách siêu đao
Tay trái một nắm su hào, sup lơ
Đầu thì tóc mọc lơ thơ
Vai đeo một khẩu A Rờ mười lăm (AR-15)
Mạng sườn đeo một dao găm
Bi đông, lựu đạn cùng nằm một dây
Chân trái xỏ chiếc dép đay
Chân phải đóng một chiếc giày ba-ta
Tự hào ngực áo phanh ra
Hình xăm vẽ một con gà khỏa thân ...
Hoàng tử trèo núi, băng đồng
Đến nơi ngã giá kẻo không kịp về
Sự đời lắm chuyện ê chề
Cám thời bỏ lợn, cá thời bỏ câu
Điên tiết chàng nhắm yết hầu
Đá ngay một phát bõ đau lòng chàng
Ai ngờ mặt Tuyết ngả vàng
Thế rồi ngồi dậy, khẽ khàng: "U - pa !"
Hoàng tử cười toét ha ha
"Xin tự giới thiệu: Anh là Xê Kô
Hoàng tử của nước Công Gô
Tài sản có chiếc xích lô mui trần!"
Hoàng tử sau phút định thần
Nhận ra Bạch Tuyết muôn phần đẹp xinh
Thế là sét đánh đổ uỳnh
Chàng chàng - thiếp thiếp chúng mình với nhau
Và rồi chẳng bao lâu sau
Tổ chức đám cưới, tiệc rau tưng bừng
Rất đông khách đến chúc mừng
(Nghe đâu cũng lãi được chừng… triệu đô)