Tối nay vừa thi xong lý thuyết C, và tối mai thi thực hành ở Aptech - Nơi tôi mong muốn được vào học từ trước khi thi ĐH năm ngoái, và là nơi tôi mới học gần 2 tháng. Cũng chỉ sau đây 1 tuần thôi là ở ĐH BK, nơi tôi đang "bám trụ kiên cường", sẽ thi C. Thật là một cơ hội tốt để có được cái nhìn chung về việc học và thi ở cả hai trường.
1. Thời gian học môn ngôn ngữ lập trình C.
Ở Bách Khoa, các sinh viên ĐTVT (tức các bạn tôi, thực tế thì tôi chưa được học C mà phải đợi đến kì sau) học cả C và C++ trong 13 tuần, mỗi tuần 5 tiết, vị chi là 75 tiết. Tất cả là Lý thuyết.
Ở Aptech, các học viên hoc trong 22 buổi, trong đó có 10 buổi thực hành. Mỗi buổi là 105 phút (không tính giò nghỉ), vị chi là hơn 51 tiết.
Tức là gì, là nếu xét riêng môn C thì thời gian học ở hai bên là khá tương đồng.
Vậy mà:
2. Đề thi
Tuy chưa thi nhưng các giảng viên Aptech đã có giới hạn rằng đề thi sẽ không rơi vào phần xử lý file, cũng ... "rất ít khả năng" có struct. Vậy nôm na là hai cái khó nhất đều không có. Đề assignment (mà theo thầy là "khá tương đồng với đề thi") được tôi làm đơn giản trong 1h30'. (Thời gian cho phép 2h)
Còn đề thi Bách Khoa ư, vãi hàng. K48 là về Danh sách liên kết. Đó là một vấn đề lạ hoắc mà trước khi Vinh kẹc đưa đề cho, tôi tuyệt chưa nghe thấy. Tìm hiểu thử, kết quả tìm hiểu, xemcuối bài. Nếu cộng dồn thời gian lại, ước chừng phải nửa ngày tôi mới hiểu được đống đấy. Giả thử ngồi vào phòng thi với hơn 1 tiếng trong tay và cái đầu chưa biết gì, suy luận từ đầu, không trượt không là người. Mà là quái vật. Tương tự, đề K49 yêu cầu đọc file text theo định dạng. Chính ra là không khó bằng K48, bởi tôi không phải tham khảo cũng tự nghĩ ra được (và chắc chắn là quá giờ thi ), nhưng dài hơn bài giải mẫu nhiều, bởi bài giải mẫu lại tòi đâu ra cái lệnh sscanf() cũng chưa thấy bao giờ .
Chốt lại là: Yêu cầu của BK cao hơn của Aptech rất nhiều. Nên chuyện anh Hùng kể là có 1 thằng ti toe đi học aptech, về Thăng Long thi học kì, đọc đề phát, đứng dậy luôn, xem ra cũng có thể tin được.
3. Cách thi
BK thi viết, Tức là sinh viên sẽ phải tự nghĩ thuật toán, viết code mà không có delete, backscape, không Ctrl-C, Ctrl-V, không compiler, không test. Làm được điều đó là cả một trình độ cao cường! Tưởng tượng giống như giải một bài toán thi HSG mà chỉ có duy nhất một tờ giấy, không fx500 không giấy nháp vậy!
Aptech thi trên máy. Với khoản thời gian không quá căng thẳng so với yêu cầu đề bài, học viên thoải mái dịch và chạy thử. Những lỗi nhỏ được phát hiện nhanh chóng. Thêm, bớt , xóa , sửa vô tư. Rõ ràng là thi như thế đòi hỏi trình độ tư duy không cao bằng cách thi “truyền thống” ở BK.
4. Cách học
Đấy, với thời gian học, đề thi và cách thi như thế, rõ ràng so với Aptech thì BK đòi hỏi sinh viên ngặt nghèo vô cùng. Vậy thầy giáo phải làm thế nào để giúp Sinh viên vượt qua kì thi?
Ở Aptech, thầy giảng rất chậm rãi và kĩ càng những chỗ quan trọng, nhanh và lướt chỗ đơn giản. Các học viên được nuông chiều quá đáng! Học về thuật toán, bài dễ ẹt nhưng nếu có trên 3 cánh tay giơ lên không hiểu thì cả lũ lại phải ngồi nghe chữa kĩ. Trong giờ, bật lại thầy liên tục. Có lần một thằng cãi lại ghê đến mức thầy nói lý không được, sau 5 phút quyết định ngồi mở ngay Borland C ra gõ code, dịch chạy cho nó xem nó mới chịu thôi. (nửa lớp cười sướng vì đặt tiền cho thầy thắng, nửa lớp trót dại đặt cho thằng kia thì méo mặt – việc đặt tiền được thỏa thuận khi thầy đang viết code để khỏi phí thời gian ) Đấy, thật là dung túng cho học viên làm càn! Khi học viên vào phòng thực hành thì hở ra là hỏi. Thực hành ngoài giờ, không có thầy thậm chí gọi cả quản trị mạng lên để hỏi C ( tớ là điển hình ). Như vậy thì lúc nào là lúc học viên mới biết tự lực cánh sinh?
Trong khi ở BK, thầy giảng theo giáo án. Nghe thì nghe chẳng nghe thì ngủ. Đây là lúc sự tự giác tỏ rõ giá trị. Thầy giảng theo giáo án. Hiểu thì tốt chẳng hiểu về nhà mà đọc lại. Đây là lúc sự thông minh thể hiện rõ giá trị.Thầy giảng theo giáo án. Ngồi im thì tốt thích hỏi thì cứ ngồi im. Đây là lúc tôn ti trật tự, quy tắc đạo lý được đảm bảo. Nhờ vậy, những người được điểm cao ở BK dứt khoát là những người vô cùng chăm chỉ, chịu khó, có ý thức tự giác, và thông minh nữa. (Hãy nhìn Dũng Hell mà xem ) Sinh viên BK đích thực có bản lĩnh tự lực tự cường rất cao.
Gần kì thi, học viên Aptech ôn rất hời hợt. Chỉ đọc lại giáo trình, viết vài đoạn code, dù cũng có 4 ngày để ôn. Trong khi sinh viên BK được cung cấp khoảng 5, 6 ngày ôn thi, và buộc phải học như trâu như bò, lăn lộn với đống đề mẫu, bài giải mẫu, mê sảng với từng dấu chấm phẩy, đơn giản vì nếu không như vậy sẽ không thể pass nổi. Sau kì thi, học viên Aptech không được trang bị kĩ năng refresh bộ nhớ lúc cần thiết, nên cứ vương vấn mãi những kiến thức đã cũ. Chẳng bù với Pascal. Tôi pass ở BK vừa đủ, và vì nó chẳng được dùng để làm chương trình gì, BK đã tạo điều kiện cho tôi giải phóng bộ nhớ ngay để còn học cái khác.
5. Kết quả.
Thật rõ ràng là: ở BK không trông mong gì vào những quí vị đang đứng trên bục giảng được, chỉ có bằng một sự nỗ lực phi thường, tự học, tự vươn lên, tự ghi nhớ, thì mới đạt kết quả tốt. Nó đích thực là môi trường để rèn luyện ra những con người chất lượng cao nhất, ý chí mạnh mẽ, sức bền tuyệt vời, trình độ cao cấp. (Còn những người nay mưa mai nắng, làm việc theo cảm hứng thì BK không dạy dỗ nổi, nói chính xác hơn là không thèm dạy dỗ cái hạng ấy, nên tôi (cái hạng ấy ) đành phải kiếm một nơi khác có thể truyền cho tôi cảm hứng. Chẳng có trường nào hơn trường nào, chỉ có trường nào thích hợp hơn với từng người cụ thể mà thôi.)
Kết quả là:
Sinh viên BK ra trường, thằng đỉnh cao thì sẽ đỉnh cao gấp 3,4 lần thằng đỉnh cao Aptech. Thằng tệ hại thì cũng tệ hại gấp 3,4 lần thằng tốt nghiệp Aptech. Duy chỉ có những thằng trung bình khi lao vào đời sẽ kém hơn những thằng trung bình Aptech.
6. Thái độ của xã hội.
Cái này khỏi nói nhiều. Thằng bạn của tôi muốn đi dạy gia sư, chỉ cần nói “sinh viên Bách Khoa” phát, khỏi cần biết khoa nào, kết quả học ra sao, kĩ năng sư phạm có không, bố mẹ “học sinh” gật đầu cái rụp. Còn đến bây giờ, ông tôi, người cho tôi vay 90% học phí, vẫn đọc nhầm “Aptech” thành “Apec”, và theo lời bác tôi thì: “Đừng có giải thích, ông tưởng là trường này do hội Apec nó họp, xây tặng cho Vn thì mới cho vay tiền, chứ bảo là một trường hợp tác với Ấn thì ông chưa chắc đã tin tưởng đâu.“
Tổng kết: Nào, thừa nhận chưa? Aptech còn lâu lắm mới vươn tới đắng cấp của Bách Khoa!
Nhưng nó lại phù hợp với tôi hơn, tôi là người đẳng cấp không cao mà, nên cũng không có gì lạ khi tôi tập trung công sức cho Aptech còn BK học với tư tưởng chỉ thi lần chẵn (2, 4…), không thèm thi lần lẻ (1, 3 ) À tiện đây cũng xin đính chính với Keng (nếu em hiểu nhầm): “miễn thi” có nghĩa là trong năm anh không thèm đi thí nghiệm (Lý, Hóa, Điện ) nên bị cấm thi lần 1, chứ không phải là … thôi, nói cái “không phải là” ra thì ngượng mồm.
Nói 1 điều là đã là sinh viên phải có tính kiên trì, sự nỗ lực và khả năng tự lực cánh sinh... không phải lúc nào cũng bô bô hỏi bài, tuy không hiểu hãy để đến cuối giờ hẵng hỏi... không thì không bao giờ có khả năng tư duy được mà tiến bộ được...